PHÂN TÍCH LUẬN – ĐẠI HỌC STANFORD

BÀI LUẬN “CHIẾC GIƯỜNG CỦA TÔI” – ĐẠI HỌC STANFORD

TÔI CHẠY VÒNG QUANH PHÒNG SUNG SƯỚNG, GÀO THÉT với bố mẹ đang đợi ở dưới tầng; tôi không muốn họ nhìn thấy bất cứ chuyện gì đang xảy ra. Tôi lao nhanh nhất có thể để dọn cái giường của mình, việc mà một thanh niên 17 tuổi điển hình hiếm làm.  Khi đã chắc chắn rằng mọi thứ đã được sắp xếp đâu vào đấy, tôi gọi bố mẹ lên phòng của mình. Ngay khi nhặt chiếc gối cuối cùng từ dưới đất lên giường, tôi cảm thấy một sự tự hào sục sôi chảy trong người. Tôi vừa hoàn thành việc thiết kế và trang hoàng lại cái phòng ngủ của mình. Đó cũng chính là thởi điểm mà tôi quyết định sẽ trở thành một nhà thiết kế nội thất trong tương lai.

Căn phòng ngủ chính là nét vẽ đầu tiên trong bức tranh cuộc đời của tôi. Việc tự thiết kế và trang trí phòng ngủ đã giúp tôi nhận thấy khả năng sáng tạo của mình, và tôi, sẽ trân trọng năng khiếu mình sở hữu ấy. Nó đã trở thành một niềm đam mê cháy bỏng của cuộc đời và tôi chắc chắn sẽ theo đuổi. Quá trình trang trí phòng thể hiện khả năng sáng tạo trong tôi và tôi biết mình có thể ứng dụng vào bất cứ điều gì trong cuộc đời.

   Một trong những điều tuyệt vời nhất khi trang trí phòng đó là tôi có thể nhìn thấy kết quả ngay lập tức.  Đó là việc tự lên ý tưởng và tự biến ý tưởng ấy thành sự thật khiến tôi cực hoan hỉ về căn phòng của mình. Nhìn chung, “dự án nhỏ” này là một sự thành công lớn của tôi, thậm chí nó khiến cả gia đình và bạn bè tôi bất ngờ về khả năng sáng tạo với việc thiết kế. Ngoài ra, là một designer, tôi  gặp vô số sai lầm trong lúc thực hiện ý tưởng. Trên bức tường bên trái cạnh cái giường, có hai cái giá sách và một bức tranh mà tôi tự vẽ. Trong quá trình trang trí, tôi đặt những thứ đó ở giữa bức tường, tuy nhiên, cây cọ mà tôi để ở góc lại che mất bức tranh. Và ngay lúc đó, tôi biết rằng việc dịch các đồ vật sang bên trái một chút sẽ đẹp mắt hơn nhiều. Việc quan trọng không phải là những vấn đề mà là những gì tôi học được khi giải quyết chúng và sẽ cải thiện như thế nào trong lần sau. Cuối cùng, căn phòng của tôi đã được trang hoàng thật đẹp mắt và nó chính là biểu tượng cho “tác phẩm nghệ thuật” đầu tiên trong con đường thiết kế của mình.

Mặc dù việc trang trí phòng này có ý nghĩa lớn với tôi nhưng tôi đã thực sự rất vui. Sử dụng trí tưởng tượng của mình, xoay xở để sắp xếp mọi thứ trong phòng thật ưng ý chỉ đơn giản là một sự giải trí với tôi. Không chỉ là quá trình thiết kế căn phòng mà cả những lúc tôi được tự tay sơn tường, sắp xếp cũng mang lại cảm giác hài lòng. Tôi thậm chí đã có thời gian rất vui vẻ với bố khi ông cùng tôi thiết kế phần mà tôi thích nhất của căn phòng- chiếc thành đầu giường. Tôi cho rằng chiếc phòng ngủ của mình là một tác phẩm nghệ thuật đương thời, thanh  lịch và nó hiện thân cho tất cả những cố gắng của tôi trong việc thiết kế cũng như là cảm giác chiến thắng khi hoàn thành.

– PHÂN TÍCH LUẬN – 

Tiếng thét thất thanh của Fareez’s ở câu đầu tiên đã tạo ấn tượng mạnh với độc giả. Họ muốn biết câu trả lời. Tai sao anh ta lại vội vàng chưa vậy? Anh ta đang giấu cái gì khỏi bố mẹ của mình?

Chính mở bài ấn tượng này sẽ khiến người đọc muốn đọc nữa để hiểu hơn về tác giả.

Ở đoạn thứ 2, Fareez đã giải thích vào vấn đề chính của bài luận- khả năng sáng tạo của anh ta. Đoạn văn này tổng quát hóa về ý tưởng căn phòng, tuy nhiên, nó có thể trở nên rõ ràng nếu Fareez viết chi tiết hơn. Anh ta có thể chia sẻ thêm về nguồn gốc của khả năng sáng tạo ấy, cách anh ấy tìm ra và phát triển tài năng của mình, hoặc việc anh ấy sẽ sử dụng nó như thế nào trong tương lai. Vậy nhưng, người đọc vẫn có thể thấy Fareez có niềm đam mê với việc thiết kế nội thất.

Trong đoạn thứ 3, Fareez chia sẻ một khó khăn khi đang trang trí căn phòng của mình. Bằng cách miêu tả cây cọ đã che mất bức tranh treo tường và quyết định dịch chuyển đồ đạc sang bên trái, anh ta đã cho người đọc thấy được sự tỉ mỉ của mình khi làm việc. Ngoài ra, trong cách viết, Fareez vẫn giữ sự tích cực của mình khi cho rằng đó là một bài học cho “the next time”.

Ở đoạn cuối cùng, Fareez cho thấy sự kết nối mạnh mẽ giữa mình và bố khi cả hai cùng nhau trang trí phòng ngủ. Điều này đã thể hiện một khía cạnh khác của con người anh- khả năng làm việc cùng một người khác cũng như sự hứng khởi khi được tự tay tạo nên “sản phẩm” của mình.

Bài essay đã thể hiện được rõ một phần tích cách, khả năng của người viết- điều mà bộ hồ sơ không truyền đạt được. Ngoài ra, một lời khuyên trong bài luận này, bạn có thể viết về một chủ đề không liên quan đến vấn đề học thuật hay hoạt động ngoại khóa, giải thưởng. Chia sẻ một điều gì đó về bản thân sẽ giúp cho ban tuyển sinh có cái nhìn đầy đủ hơn về em.

ĐỘI NGŨ INCEPTION

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *